Có một anh của cải khá nhiều mà xấu bụng. Một hôm vợ đi vắng anh ta lấy khoai từ nấu ăn. Khoai vừa chín tới, anh ta đổ ra rổ. Đứa con đi chơi về, đang đói bụng, thấy khoai liền đòi: "Từ cha". Anh ta trợn mắt nạt con:
- Đồ bất hiếu, mới ngần ấy tuổi mà đã đòi từ cha, có im đi không?
Nhưng đứa con không chịu, nó vẫn vừa mới vừa đòi "từ cha". Bực quá, anh ta liền cho nó một tát. Đứa con khóc lu loa. Nào ngờ chị vợ đang ngồi bên hàng xóm nghe con khóc, chạy vội về. Thấy bóng vợ, anh chàng hoảng quá, liền đổ khoai vào ống quần, buộc túm lại. Khoai nóng anh chàng phải nhảy như choi choi.
- Tại sao mình lại nhảy cẫng lên thế? Vợ hỏi.
- Thấy mặt mẹ mi tươi quá tao mừng.
Song khoai vẫn nóng, anh chàng phải vừa nhảy vừa chạy ra ngoài đường. Chạy mãi, đến một cái đền có cây cối um tùm, anh ta đem khoai ra ăn. Nào ngờ có con cu kì, ở trên cây, chốc chốc lại kêu: "Củ gì". Tưởng là thần hỏi, anh chàng quỳ xuống thưa:
- Dạ khoai từ ạ!
Nhưng con cu kì vẫn kêu "Củ gì". Ngỡ là thần cho mình nói chưa thật, sợ thần quở, hoảng quá, anh phải thưa:
Dạ thưa Thần, tôi ăn vụng vợ con mấy của khoai từ, từ nay xin chừa ạ!
Đọc thêm…